TẤT CẢ CHÚNG TA ĐỀU ĐANG TRÊN ĐƯỜNG VỀ NHÀ
Cuộc sống là phản chiếu chính tâm trí bạn. Nhìn thẳng vào chính bạn đi, bạn đang sống vì chính bạn hay vì thế giới xung quanh bạn?
Bạn nói bạn sống vì chính bạn vậy bạn thực sự là ai? Bạn nói bạn là cơ thể vật lý này nhưng có bao nhiêu thời gian bạn thật sự để ý đến chính cơ thể của bạn. Bạn mới thức dậy, bạn có ý thức được tim bạn đang đập, hơi thở, dòng máu đang tuần hoàn trong cơ thể bạn hay không? Phần lớn, bạn chỉ ý thức khi cơ thể của bạn bị đau ốm, còn lại, toàn bộ thời gian khoẻ mạnh của bạn, bạn sống vì điều gì?....
Bạn đã nỗ lực để có nhiều tiền, quyền lực và danh tiếng nhưng rồi đến một ngày, bạn nằm trên chiếc giường bệnh của bạn. Nhìn lại cuộc đời mà bạn đã sống, bạn nói bạn sống vì chính bạn và giờ đây cơ thể ấy đang nằm ở đây, nó đã từng phải vật lộn rất nhiều giữa thế giới này nhưng bạn lại chẳng mấy khi để ý đến nó. Nó chỉ là một phương tiện để bạn tìm kiếm sự thoả mãn ở thế giới nội tâm, thế giới của tâm trí.
Khi bạn nói bạn sống cho thế giới, cho những con người xung quanh bạn nhưng trong đó, ý muốn và kết quả nhận được có phải liên quan đến quyền lợi về cái tôi của bạn hay không? Bạn nói bạn muốn sống để làm cho người khác được hạnh phúc thì bạn mới được hạnh phúc và thế thì cuối cùng ngay cả suy nghĩ đó cũng là bạn đang sống vì chính bạn đấy.
Vậy chính bạn là ai đây? Là cơ thể mà bạn rất ít khi để ý đến nó hay là tâm trí đang vận hành không ngừng nghỉ. Tâm trí bạn từ đâu mà sinh ra đây, suy nghĩ bạn từ đâu mà có đây? Tất cả chỉ là danh tính của bạn, là nhãn mác được gán lên, là những thứ xã hội bên ngoài trao cho bạn và bên ngoài xã hội ấy cũng là một hệ thống tâm trí lớn hơn được hình thành theo cách tương tự.
Khi bạn đã đồng nhất vào đó và cuộc sống của bạn sẽ toàn bộ là sự chi phối của những quan điểm và những hệ tư tưởng nhưng thế giới bên ngoài bạn là rất nhiều những hệ tư tưởng luôn tự cho mình là đúng và mâu thuẫn cứ thế sinh ra. Bạn đã bị trói buộc không phải vào những thứ bên ngoài mà bạn bị trói buộc vào thế giới tâm trí của chính bạn, vào cái tôi, cái bản ngã của bạn.
Bạn có được thoả mãn, được tự do một cách tuyệt đối với toàn bộ tiền bạc, quyền lực, danh tiếng hay những mối quan hệ mà bạn cho rằng bạn đã có hay không, một ngày bạn sẽ chán với nó thôi? Bạn có tìm được một phương tiện nào đó ở bên ngoài để làm cho đau khổ của bạn tan biến đi hoàn toàn hay không? Chẳng có con đường đó đâu vì đơn giản mọi nỗ lực của bạn đều là vì những ảo ảnh. Bạn chẳng biết rõ về bạn và thế giới nhưng bạn vẫn cho là bạn biết.
Bạn có tìm thấy chính mình, có biết được bạn thực sự là ai giữa một thế giới đầy hỗn loạn này không?
Khi trăn trở , khi khao khát đó thực sự nảy sinh từ bên trong bạn. Đó là con đường mà bạn sẽ phải tự mình bước đi vào bên trong thế giới tâm trí của bạn để nhận ra bạn thật sự là ai và thoát ra khỏi danh tính của bản ngã. Đó là con đường “ tự thắp đuốc lên mà đi” đấy, đó là con đường “ phúc cho ai không thấy mà tin” đấy.
Tự do sẽ ở đây cùng bạn, niết bàn, giải thoát sẽ ở đây cùng bạn. Nếu nó không ở đây, nó sẽ chẳng ở đâu khác cả nhưng chỉ vì bạn đã lạc trong thế giới trò chơi của những ảo ảnh, thế giới của những giấc mơ. Trò chơi ấy, giấy mơ ấy cuối cùng chính là lối dẫn để bạn bước đi trên con đường để nhận ra bạn chẳng phải là thân thể, cũng chẳng phải là tâm trí.
Điều cốt lõi của bộ sách không phải để cung cấp cho bạn những kiến thức để bạn đúc kết cho chính mình bất kỳ một chân lý, một sự thật nào cả mà điều cốt lõi đó là để bạn tự bước đi và thoát ra khỏi giấc mơ mà chính bạn đang mơ. Chân lý, sự thật, không thuộc về ai cả, không được nói lên bằng bất kỳ một ngôn ngữ nào cả mà nó nằm ở mọi khoảnh khắc trong cuộc sống của bạn.
" BẠN LÀ TẤT CẢ VÀ TẤT CẢ CŨNG LÀ BẠN"